BẢN TỤNG CA TÌNH YÊU BÊN HỒ MẠC
Đêm thứ bảy. Muộn lắm. Gió thổi lồng lộng. Mặt hồ khẽ lay động. Cỏ cây, hoa lá như đang thì thầm. Ánh trăng khuya đã chìm vào giấc ngủ, chỉ có muôn vàn vì sao đang nhấp nháy vui đùa trên bầu trời thăm thẳm.
Xa xa phía bên kia thấp thoáng ánh lửa bập bùng dưới những ngôi nhà sàn vắng vẻ. Tiếng hát, tiếng cười vẫn còn vang vọng đâu đó, khuấy động chút bình an của khu rừng già đã ngàn năm tuổi tác.
Hồ Mạc như mặt gương phẳng lặng, vẫn êm đềm và thanh thản trước mọi sự xáo trộn của tự nhiên. Và mặt nước tím thẫm thi thoảng lại sóng sánh ánh sao in bỗng rì rầm như hé mở một câu chuyện bí mật được chôn giấu tự bao giờ…
Một cơn hưng phấn lạ kì bỗng lôi cuốn ta vào một giấc mộng thần tiên. Trong cơn mê muội điên rồ ta thấy mình như Trang sinh hóa bướm, tung tăng rảo cánh bay khắp nẻo thiên đường.
Ta chập chờn đậu trên ngọn cỏ vẫn chưa phai mùi nắng. Ta uốn lượn cùng chiếc lá rơi bay theo chiều gió. Ta vờn nghịch với vòng nước rộng tỏa trên mặt hồ tĩnh lặng…
Và rồi ta nhận thấy những bóng người đang âu yếm bên lùm cây, những dáng hình đang đắm say bên bờ nước, những đôi tình nhân đang hòa nhập thành một thể. Những bờ môi nóng bỏng, những tấm thân cuồng nhiệt, những tiếng hoan ca êm ái, dịu dàng…
Ta như nghe thấy nhịp đập rộn rã của những trái tim đang ngập tràn cảm xúc. Ta như cảm nhận được sự ngọt ngào của những nụ hôn cháy bỏng. Và ta như chìm đắm trong chất men say của những đôi lứa đang mải mê chinh chiến và yêu đương
Hãy yêu nhau đi, hỡi những đôi tình nhân hạnh phúc!
Hãy thuộc về nhau đi, hỡi những người bạn yêu qúy của ta!
Hỡi các chàng trai mạnh mẽ, hãy chứng tỏ cho người yêu sự cuồng nhiệt từ người đàn ông của lòng nàng.
Còn các cô gái quyến rũ, hãy âu yếm một nửa thật dịu dàng, nồng nàn và mãnh liệt như cái cách mà chàng sẽ yêu ta.
Khi cảm xúc tình yêu đã lên tới tột đỉnh thăng hoa, được sự chở che âu yếm của thiên nhiên, với trăng sao soi rọi, với gió nước vỗ về, với cỏ cây ve vuốt, thì… hỡi những con người may mắn, hãy yêu nhau thật nhiều, thật nhiều nữa mà ngần ngại chi tai mắt của thiên hạ, mà sợ hãi gì trước miệng lưỡi của thế gian…
Hãy yêu thêm nữa! Hãy yêu nhiều vào! Hãy yêu thật sự! Cho quên đi biết bao những muộn phiền, cho ơ hờ với xiết bao cay đắng.
Hãy chứng tỏ rằng chúng ta sinh ra chỉ để yêu và được yêu. Hãy thể hiện rằng chúng ta có mặt trên thế gian này để yêu nhau và thuộc về nhau mãi mãi. Hãy chặt đứt những ràng buộc, hãy vứt bỏ những toan tính, hãy vượt qua những trở ngại và mặc cho trái tim cất tiếng hát yêu đương. Để trong giây phút ngây ngất tuyệt vời này, mãi chỉ còn có đôi ta…
Hồ Mạc như nổi sóng. Câu chuyện tình của bao đôi lứa bỗng cuồn cuộn trào dâng. Những đợt sóng tình yêu nổi trận ba đào… Ta giật mình tỉnh giấc, người ướt đẫm mồ hôi (hay nước hồ Mạc nhỉ?!), bên cánh tay trái vẫn còn đau rát, in rõ hình một cánh bướm đêm… Ta là bướm hay bướm là ta nhỉ… Đầu óc bải hoải bởi cơn mê mị, cơ thể đau thắt rã rời, nhưng những hình ảnh cảm xúc vẫn còn in đậm trong tâm trí. Đành châm tạm điếu Vina, rít một hơi thật dài, rồi cười buồn phóng tay viết nhanh mấy chữ “ Bản tụng ca cho Tình Yêu bên hồ Mạc”.
(ig shit)